攪擾

  • kiáu-jiáu
  • kiáu-liáu

釋義

  1. 動詞 打擾、擾亂、驚動。

    第1項釋義的用例:

    • 伊佇房間看冊,你莫去共伊攪擾。
      I tī pâng-king khuànn tsheh, lí mài khì kā i kiáu-jiáu.
      (他在房間看書,你不要去打擾他。)
  2. 動詞 受人招待或叼擾別人時說的客套話。

    第2項釋義的用例:

    • 歹勢,閣來恁兜共你攪擾。
      Pháinn-sè, koh lâi lín tau kā lí kiáu-jiáu.
      (不好意思,又來你家打擾你。)

    第2項釋義的近義: