亂講

  • luān-kóng

釋義

  1. 動詞 胡說。亂說話。

    第1項釋義的用例:

    • 飯會使烏白食,話毋通亂講!
      Pn̄g ē-sái oo-pe̍h tsia̍h, uē m̄-thang luān-kóng!
      (飯可以隨便吃,話不要胡說!)

近義

  • 烏白講 oo-pe̍h-kóng

分類