拄著

  • tú-tio̍h

釋義

  1. 動詞 碰到、遭遇。語氣完結時唸作tú--tio̍h。

    第1項釋義的用例:

    • 伊近來定定去拄著麻煩。
      I kīn-lâi tiānn-tiānn khì tú-tio̍h mâ-huân.
      (他最近遭遇到了麻煩的事。)

    第1項釋義的近義:

  2. 動詞 相遇、碰面。語氣完結時唸作tú--tio̍h。

    第2項釋義的用例:

    • 阮兩个是佇街仔路拄著的。
      Guán nn̄g ê sī tī ke-á-lōo tú--tio̍h--ê.
      (我們兩個人是在街上遇見的。)

近義

分類

異用字

  • 抵著